xa cách
Chẳng dám trách ai, chỉ trách mình Tình duyên lỡ dở chỉ lặng thinh Trong lòng tan nát nhưng không khóc Cố nuốt vào trong giọt ngắn dài Những ngày hai đứa còn thơ dại Có biết gì đâu một ngày mai Em ngoảnh mặt giận rồi đi mãi Anh về lê bước nỗi niềm đau Bỏ thời gian qua, đếm nỗi buồn…. Duyên phận cách chia người đôi ngả Anh về trong nỗi niềm cô quạnh Bến cũ bây giờ vắng bóng em….