xứ bủ
Ta thảng thốt nghĩ buồn cho Xứ Bủ
Xương mù giăng, ẩm mốc tiết giao mùa
Cua cáy tìm đường thoát thân ngày nắng lửa
Cỏ và hoa nhàu nát dười chân đằm
Lươn mừng thầm vớ mồi béo bở.
Từng bầy sên lê lết dưới chân tường
Những cụ rùa trăm năm mang nhà đá
Ấp ủ giấc mơ thằng nhỏ trắng kiêu hùng
Sông vẫn chảy ngàn năm vất vưởng
Sống vật vã cấu cào ngực cát
Dấu hỏi treo lơ lửng dưới trời xanh:
Bầy thú hoang đi về đâu trong cuộc giao tranh?
Ta thảng thốt nghĩ buồn cho Xứ Bủ…