niệm khúc ... chiều
Nắng bây giờ da diết lắm người ơi ! Mây thản thốt...đi... về miền vụng dại Mưa lặng lẽ như nỗi buồn con gái Lá nhuộm buồn theo gió chở mùa sang Về đâu rồi một chuyến đò ngang ...? Ta vụng về suốt một thời nông nổi Mùa thu qua như một lời hứa đợi Cháy âm thầm trong nỗi nhớ về em Ngày tan loãng để gió gọi mời đêm Nắng nhạt mầu trong mắt em chiều ấy Còn rát bỏng bờ môi ai đến vậy...! Năm tháng chòng chành ... xô dạt buổi ban sơ Em có về nuôi lại những giấc mơ? Cho xanh lại những ngày xưa hoang dại Mầu mắt biếc ru khúc tình êm ái Niệm khúc chiều... vỗ về những mùa yêu Vũ Anh Vũ