xa cách
Dường như xa lắm rồi – riêng một góc trời ơi!
Trên lối cũ, thu đã về từ mênh mang những gió
Đã nghe xôn xao vọng trên từng lá cỏ
Mà lặng đến không cùng tiếng một bước chân quen...
Lạc mãi tận phương nào – góc trời nhỏ bình yên?
Nơi ấy có nắng vàng như mùa thu trước cửa
Nơi ấy có khát khao, có cuồng điên nỗi nhớ
Có ai lặng lẽ đợi chờ như em đã...hay không ?
Trao hết tin yêu và gặt lấy bão lòng
Nghiêng cả một khung trời tưởng bình yên mãi mãi
Ở nơi đâu khuất sau chiều hoang hoải
Góc trời yêu dấu ngày xưa...
Dường như đã không còn thương nhớ một vần thơ
Nên dẫu thu vẫn mênh mang về theo từng cơn gió
Lá vẫn xôn xao hát trên từng nhánh cỏ
Mà chẳng thấy ai về trong tiếng bước chân quen...
Lạc mãi tận phương nào – góc trời nhỏ bình yên ?