ta thương ta
Bên thềm một áng mây trôi
Ngẩn ngơ em biết thu rồi cũng sang
Cúc nở tung cánh hoa vàng
Bến sông đò đã sang ngang ngậm ngùi
Lá khô xào xạc tới lui
Tiếc chi một tiếng vui cười cho nhau
Không duyên_Lỡ một nhịp cầu
Đành thôi hẹn lại kiếp sau tương phùng
Tơ lòng đã đứt còn rung
Cô phòng đã vắng, lạnh lùng trăng treo
Yêu nhau mấy núi cũng trèo
Ngàn sông cũng lội vạn đèo cũng qua
Phải vì bên ấy thiết tha
Phải vì duyên ấy hơn là duyên em
Thu về lá khóc bên thềm
Câu thơ lẻ bạn sao đêm lạc bầy
Chỉ còn thương nhớ nơi đây
Tiếng lệ thánh thót tuôn đầy khuôn trăng