mùa trăng thơ ấu
Bên mùa xanh lá thênh thang
Chiều nghiêng bóng xuống mướt vai nắng hạ
Trôi dòng suối tóc mênh mang
Còn dư hương cũ ngẩn ngơ gió lạ
Trên vùng biển vắng mưa rơi
Nhịp sóng xôn xao dâng cao biển nhớ
Nghe tuổi hoang vu đá sỏi
Đêm bỗng cuồng si che dấu mặt trời
Mưa về thánh thót âm quen
Chìm sâu phiến nhớ dấu chân giữa đời
Xe từng chuyến đổ đua chen
Rồi lăn vết cũ về đây khóc cười
Ru từng giấc nhớ tên nhau
Đọng kín trong ta mơ xưa vụn vỡ
Ôi rừng cây im cúi đầu
Mòn vách tim đau hẹn đến mai sau
Làm sao níu kéo thời gian mau đổi thay
Đường trần ta đi nghe trùng vây xa cách
Mùa trăng thơ ấu rồi theo nhau úa tàn
Làm sao giữ mãi yêu thương trong tầm tay
Chân đồi nắng úa hư hao
Đời trôi lãng đãng khói vương mắt sầu
Trong ngàn tiếng sóng chơi vơi
Hằn lên mê khúc hồn hoang rã rời
Đêm dài phố trắng sương sa
Nhặt hết đam mê che thân rệu rã
Ôi dòng sông trôi ngỡ ngàng
Một bóng chim qua dậy nhớ bao la
TVũ & QH
5/30/06