mùa trăng đã hết
Mùa Trăng Đã Hết
Giờ nói lại tiếng yêu thì đã muộn
bốn năm trời oan uổng cuộc đời ta
tôi bốn năm thôi không còn ham muốn
em bốn năm cúi mặt xuống thật thà
tôi bốn năm trở thành tên cố chấp
khi giận hờn che lấp những thứ tha
thu lòng tôi gió lạnh về tràn ngập
thổi lịm dần bếp lửa ấm tình ta
em bốn năm hẳn rong chơi thấm mệt
quay trở về đã qua hết mùa trăng
mắt thơ ngây đuôi hằn thêm dấu vết
nhìn cuộc tình lịm chết tựa sao băng
em hãy trách đời mang nhiều quyến rũ
nên mãi mê ôm lạc thú trên tay
trách gì tôi kiên nhẫn không còn đủ
trách gì tôi rồi tôi sẽ trách ai
em hãy khóc tiễn cuộc tình sâu đậm
đã không về được bến hẹn trăm năm
thu vẫn đẹp nhưng mùa thu buồn lắm
có tình ta chiếc lá rụng âm thầm
thu vẫn đẹp nhưng mùa thu se lạnh
đêm sao mờ một cánh rớt rơi nhanh
dòng sông cũ sầu trôi về hai nhánh
em và tôi ....
thôi, như thế cũng đành .....!
Ctl