bỏ rừng về phố
      
      
      
      
        Em phố núi bỏ rừng về phố thị 
Hà Nội ơi, có nhớ đất Tây Nguyên 
Em chìa tay mười ngón vẽ thật duyên 
"Nhớ nhiều lắm, xem bàn tay em vẽ" 
Trên móng tay những bông hoa đẹp đẽ 
Có hoa lài, hoa gạo, hoa cà phê 
Em rời xa, lâu quá, chẳng đi về 
Núi đứng đợi chơ vơ lộ Mười Bốn 
Anh vẫn nhớ những mái nhà từ tốn 
Bụi phủ lên đất đỏ rất phì nhiêu 
Phố Pleiku những cô gái diễm kiều 
Đi tha thướt những ngày vui lễ lạy 
Xa lâu rồi mà nhớ mong biết mấy 
Những con đường thân thuộc dưới hàng thông 
Những con đường thật ngắn cứ vòng vòng 
Đi lên xuống, đi dọc ngang, trở lại 
Thời trai trẻ, dẫu xa mà nhớ mãi 
Em về thành hỏi còn nhớ Bắc Hương 
Nhớ kem thơm mùi lá dứa gần trường 
Anh thường đến mỗi buổi chiều tan học 
Nguyên Đỗ