đạo trường ngâm
Một vòng không đáy, đáy sinh người.
Ngoảnh lại trông đi mấy việt khơi
Thường vậy vô danh văng vẳng.
Mà nay hữu thực bời bời.
Tiết gin thiên cổ tình khôn dãi,
Óc tính trăm năm, gan dễ phơi.
Khép mở hồng hoang vần chuyển mãi,
Duy nhiên khoáy động ba nghìn trời.
Ba nghìn trời một khoáy thấy đâu,
Ðám bụi trần ai luống đục ngầu.
Sách Hóa trắng tinh không một chữ,
Gậy thần đốt trúc có hai đầu.
Sông Thao nước cuốn bên bồi lở,
Núi Tản mây vần, độ bể dâu.
Ðông Tây một nhẽ, xuyên kim cổ,
Vũ trụ huyền hoàng, mối Lạc Âu.
Mối Lạc Âu gỡ trải bao giờ,
Bơn cát ngàn tre gió phất phơ
Trúc lụa đã dày phen tri loạn.
Son xanh còn chiếu dạ được thua.
Cương thường chắp nối hai kiếp lại.
Văn vũ trì trương một nguyện xưa.
Hỗn độn đã nhiều công mang mớ,
Chờn thây cho mưa nắng hững hờ!
Nắng mưa tâm sự ở trên đời,
Tao hóa như không, lọ có trời!
Ðồng Trung Hoa đến mang làm cột,
Máy Pháp lan sang để chem. người.
Ðạo nghĩa gớm cho quân lợm khẩu.
Nhân quyèn khiếp cả lũ xanh ngươi!
Nghẫm xem muôn vật đều dắc ý.
Rẽ rạch Hồng Bàng tính cổ thời.
Tính cổ thời ngày một đi đi,
Trách ai cảt cử gọi Hoa Di.
Cỏ xanh kia lấy bạo thay bạo.
Gạch tía này sướng chi khổ chi?
Sự tích thôi đều hươu quạ.
Sinh linh thế ấy phân ly.
Xuân Thu ướm hỏi bởi vì vị.
Hay bởi Xuân Thu bởi vị vì.
Bởi chút vị vì tìm lẽ đời,
Ba sinh còn hồn mộng đôi nơi,
Giang sơn dựng thuở ai tác bể.
Quan lũ gây từ kẻ trụ trời,
Tác giả vô danh là gốc đạo.
Noãn bào trăm họ ấy giềng ngưòi.
Ðáy dòng nước băng băng chảy mãi.
Chớp bể mưa nguồn nào có ngơi!
Chớp bể mưa nguồn kéo khắp miền.
Xá chi tắm gội, xá truân chuyên.
Bút nghiên, đèn sách đều sai lạc,
Kim cổ, Ðông Tây cũng hão huyền.
Vì biết lửa hưong tìm chấp nối,
Là hay vàng đá dể trao truyền,
Văn minh nghĩ kỹ còn nhiều việc.
Ðem cả muôn loài lên Duy Nhiên.
4822 T.V.
X.Y. Thái Dịch Lý Đông A
4823 tuổi Việt ( 1944 )
( trích trong Huyết Hoa )