gửi sài gòn
Sài Gòn vui không anh?
Nơi em ở chỉ đước và tràm
Mùa nước nổi con đường không thấy bóng
Dòng mênh mông, xuồng ghe bồi hồi theo sóng
Gió dập dồn bèo dạt lạnh căm
Sài Gòn chắc rộn ràng những ngày cuối năm?
Nhớ con đường buổi chiều người xe nườm nượp
Miệt mài đèn tín hiệu bật chớp
Những gương mặt đợi chờ hàng hàng lớp lớp
Tất bật dòng thời gian …
Mặt kênh xanh điên điển trổ hoa vàng
Bình dị bữa cơm chiều con cá đồng béo ngậy
Phận người nhỏ nhoi …
Khát vọng ken dày giữa bạt ngàn lau sậy
Con chữ trong mắt em thơ còn chưa rõ hình hài
Gom ước mơ trong lòng tay thắp lửa mặt trời
Đi cùng gian nan em vẫn hiểu hết nhọc nhằn của đất
Anh hãy tin đó là điều chân thật
(Đừng trách em dối lòng giây phút nói yêu anh)
Như nỗi nhớ Sài Gòn mãi xanh…
TRỊNH THỊ CẨM (Mỹ Tho)