dạo nét xuân
Một tối khua chèo qua bến bắc
Gió sông sâu chao lắc con thuyền
Nghe hơi nắng ấm dần khoang ngực
Mơ màng tiếng thở rạng bình minh
Cặp bến nhìn hoang vu cồn cát
Với màu xanh ngai ngái nội đồng
Thoáng một chút thiên nhiên vào trí
Tỏa dần theo vời vợi mênh mông
Lòng bỗng thấy tuổi xuân trở lại
Tình yêu như trải bóng trong tim
Như có mùa hoa anh đào nở
Ướp mật vào lòng hương sắc ai
Rạng sáng , con thuyền sương ướt đẫm
Bóng nhạt mơ hồ giữa bóng mây
Thức tỉnh một nàng xuân đón đợi
Ta về bên ấy chung giấc say
Đông Hòa
16.01.07