hết xuân
Vừa thấy hết xuân lại xót lòng
Nhớ người năm cũ bước sang sông
Bờ xa biển bắc còn chi nữa
Một mối duyên tình lỡ bước mong
Chậm khắc , đêm chừng không ngắn lại
Hồn ta say theo khúc tiêu tư
Theo dấu chân ai đi trong mộng
Tha thướt như dòng chảy suối ru
Hượm sáng mờ sương trên đáy cỏ
Gió không về nắng vội lên cao
Lại nghe đâu rót lời thì thào
Nghe chiếc lẻ nỗi lòng viễn xứ
Nhưng bởi ái tình là diễm tuyệt
Viết bằng huyết lệ cõi tim hoang
Trên giấy trắng và niềm hy vọng
Tan dần theo mê khói thời gian
Đông Hòa
01.03.07