rét mướt
Tuyết xõa không gian một bóng ngà
Dư âm loang loãng thoáng trong ta
Chao đảo trên mây vầng mấy cụm
Xám xịt chiều đông dưới ánh tà
Gió táp bên hiên mấy độ rồi
Thẩn thờ một bóng giữa dòng trôi
Hiu hắt canh thâu dài hơi thở
Vỗ vành giấc điệp mãi xa xôi
Dĩ vãng mỏng manh tựa rèm sương
Ái ân mờ nhạt sắc vô thường
Nghĩa tình chưa vẹn câu thệ ước
Người nỡ xa người khóc bi thương
Vườn hoang lạnh lẻo lúc đông về
Bướm ong hờ hững bởi chán chê
Hút sạch nhụy hương và sắc thắm
Hoa tươi ủ dột đến não nề
Ai đã vội quên tháng năm dài
Thả vừng kỷ niệm lướt qua tay
Cho gió bâng quơ mang đi mất
Xóa khung trời mộng thoáng mây bay
Ngoài kia tuyết trắng ngập không gian
Trong tim ta buốt khi đông hàn
Chằng chịt băn khoăn từng đêm phủ
Rét mướt trong hồn mỗi đông sang./.
Ngân Chánh
25/02/2007