mười ngàn dậm xa
Anh cũng biết
Bé rất buồn
Vì mười ngàn dậm đường xa cách
Là mười ngàn nỗi nhớ thương
Anh cũng biết
không có anh cho em bờ vai
Lúc em buồn muốn khóc
Em sẽ buồn hơn, với tiếng thở dài
Anh cũng biết
Không có anh đón đưa em đi học
Em sẽ không nghiêng mái tóc,
Hé môi cười,
Dù cho một ngày có vui.
Ban đêm em hãy nhìn trời sao lấp lánh
Mỗi ánh sao là một niềm thương.
Và có một ngôi sao rất sáng
Là sao của chúng mình
Nên anh không thể lạc đường.
Anh cũng có một niềm riêng
Dấu trong trái tim đỏ thẫm
Là dáng em dịu hiền
Suốt một đời, để anh nói nhỏ
Yêu em.
Suốt một đời, để anh nhắc nhở
Rất yêu em.
Trần Quang Thiệu
(Trích: Tình Thư Từ Những Nẻo Đường Việt-Nam)