chương một
Nơi sống gởi ngày dài đông đá
Đôi tháng hè nắng lửa cháy da
Thu gió cuốn lá vàng hỗn loạn
Xuân chỉ tuần búp nở thành hoa
Trời trong xanh nơi nầy có khác
Không vút cao thăm thẳm như là…
Con sông chảy hình hài giận dữ
Đổ ra khơi biển xẩm ngoài xa
Thức ăn uống chứa toàn kiêng cử
Tô canh rau phải đợi tới mùa
Bỗng vụt nhớ hàng rào trái tím
Rình phết lên má đỏ đẹp chưa!
Tay quẹt lia mỉm cười không giận
Có ghét lung cũng chẳng làm gì
Bởi nếu vắng lấy ai mà liếc
Tới một ngày mất biệt là khi …
Đêm ngủ rừng thường hay nhớ vụng
Có biết đâu rồi chút nữa đây
Đạn bắn vãi có phần của nhỏ
Ghim thù chi vào tận tim nầy
Vạt sành vang bài ca yên tịnh
Suốt đêm nay chẳng có gì lo
Côn trùng xanh mạ non báo hiệu
Giữa đêm đen chân bước lần mò
May mắn quá giữa vòng tên đạn
Cả hai xưa tì vết trở về
Ngày gặp lại nói cười rất lạ
Tù trả xong đời vẫn não nề
Mỗi bước xa cố hương gần lại
Đứng hiền từ cạnh trái tim ta
Vẫn bao dung tấm lòng biển cả
Ánh mắt nhìn dịu mát thứ tha
Ánh mắt nói bao nhiêu trìu mến
Giữ vẹn nguyên chẳng chút hao hư
Một ngày mới trùng tu vườn cũ
Hoa tình người búp lại, dường như…
Từng nụ nở kết đan muôn sắc
Triệu hoa xinh tô điểm quê hương
Ngửa trời xanh cười khan trong vắt
Nhẩm bài đầu chương một yêu thương
Nhà Quê