kiếp đơn côi
Đêm nay rượu uống sao không say
Chẳng nhẽ đơn côi sầu muôn dây
Phím đàn mua vui trên vạn nẽo
Nhỡ bước đường trần chưa ai hay
Ái ân bán được từ lòng tôi
Ai cứ say sưa trong tiếng cười
Ngày mai nắng sớm lòng tôi cháy
Cháy ruội thời xuân của một đời
Nghìn thu tôi khóc được mấy mùa
Trời đông gối chiếc lạnh hay chưa?
Cái kiếp bán hoa mua lấy mộng
Thử hỏi tình ai chẳng hững hờ
Đã có nhiều đêm tràn nước mắt
Ôm mối sầu riêng theo tiếng mưa
Và cũng nhiều đêm im lắng quá
Tôi buồn... buồn đến nỗi không ngờ
Cứ nghe trống trãi giữa cõi lòng
Ai ơi! Biết gởi nơi đâu không?
Cớ chi đau khổ của trần thế
Một mình tôi gánh hơi bất công
Ngó sang phía đông chưa dậy sáng
Cất tiếng gọi người nơi phương xa
Gọi ai mà sao tôi chẳng rõ
Thì chỉ gọi thầm cho đời qua