mấy mùa...lạc lõng (2)
      
      
      
      
        Hẹn buổi minh đông lắng bụi mờ 
Ta về ghép lại mấy vần thơ 
Trăng đêm rực rỡ soi lòng muốn 
Nắng sáng hồng hoang nhập chén chờ 
 Phượng đến reo vui thời khởi sắc 
Mai về nhắc nhở thuở vừa mơ 
Cầm tay siết chặt tình bằng hữu 
Rượu sẽ tràn ly chẳng tính bờ 
***  
Ôm đàn phổ nhạc viết từ thơ 
Nhip trỗi ngân nga ý đợi chờ 
Tiếng bỗng đong đưa treo mộng ước 
Âm trầm rã rượi vọng như mơ 
Thuyền trăng hờ hững xuôi giòng nước 
Bến bạn mù khơi khỏa lấp bờ 
Dạ khúc gởi lòng như luyến tiếc 
Cầm thơ nhập điệu vút mây mờ 
 *** 
Bạn hữu đồng tâm quyết ý chờ 
Muôn phương găp gỡ tưởng là mơ 
Thi đàn mấy thuở cùng chung diệu 
Xứ ảo bao năm vẫn lạ bờ 
Mến gửi men vui này rượu ấm 
Mong còn nghĩa tốt dẫu xa mờ 
Nhàn du nhẹ bước đời bao ngã 
Quẳng gánh sầu tư dệt chút thơ 
***   
Nhiều năm chặt dạ cuộc say mơ 
 Kè ở người đi vắng vẻ bờ 
Sóng dữ chao thuyền con nước dữ 
Mây mờ phủ bến bóng xưa mờ 
Tràn ly cứ uống vui cùng rượu 
Thấm ý còn hòa thỏa với thơ 
Đối họa đôi câu xua nỗi nhớ 
Trăng còn dõi bóng dáng mong chờ 
 ***  
Dẫu bước trần ai lạc bến bờ 
Tha phương muốn gặp thoáng mây mờ 
Hương trà gởi gió mời tương ẩm 
Ý vận đưa tình gửi họa thơ 
Chốn cũ bao năm lòng khắc nhớ 
Người xưa muôn thuở dạ ghi chờ 
“Mấy mùa…lạc lỏng” âm thầm bước 
Hạ vãng thu tàn, trắng ước mơ 
  
Minh Đông