ta ru ta
Ngày mai bỏ phố thị này.
Cớ sao vẫn thấy lòng ngây ngất buồn.
Dòng đời lênh láng buồn thương.
Trôi dòng miên viễn muôn phương mịt mờ...
Ngày mai ta lặng lẽ chờ.
Giọt mưa mùa Hạ bơ vơ lạc về.
Dòng đời trôi nổi bến đê.
Bao giờ ngủ một cơn mê thật dài...
Ngày mai rời rã đôi vai.
Bỏ hết gánh nặng não nề trong ta.
Đêm đêm mơ ánh trăng tà.
Ngậm ngùi...một giấc...ru ta...ngậm ngùi...
Ru ta một giấc ngủ vùi.
Ru ta với những luân hồi trầm luân.
Ru ta với những gian truân.
Ru ta một cõi cô miên tìm về...
Ru ta giấc ngủ đê mê.
À ơi ! mơ ước...mộng về...mai sau...