gánh sinh thành
Hạt tuyết trắng bay trời viễn xứ
Quạnh lòng nhớ mẹ dệt vần thơ
Lời run, run theo từng nét chữ
Bồi hồi như hạt tuyết ngu ngơ
Chiều buồn mây trắng giăng núi bạc
Như hồn buông trải mảnh khăn tang
Ba mươi năm lẻ tình lưu lạc
Le lói trời đông lệ mẹ hàn
Thầm đong hạt nhớ trời quê mẹ
Thuở năm nào trăng mộng ngây thơ
Vọng lời ru mẹ rung nhè nhẹ
Lao xao con nước ngập trăng mờ
Tình cách biệt . Mẹ ơi ! Con nợ
Gánh sinh thành dưỡng dục cù lao
Bao nhiêu hạt tuyết xôn xao vỡ
Là mấy hạt sầu con chất cao !
Nauy Đông 2006