trái duyên
Trái duyên nên phận bẽ bàng
Tương tư chuốc khổ hai hàng lệ rơi
Nhớ nhiều, thương lắm người ơi!
Bóng hình ăm ắp rối bời trong mơ
Mỗi lần gặp, lại sững sờ
Nhịp tim bấn loạn thẫn thờ say yêu
Đang sầu lạc bến cô liêu
Ta nghe xao xuyến khi chiều bâng khuâng
Thu phong thổi nhớ trao ngần
Lá bay bao dặm lòng phân vân lòng
Biển người, đời lại đục trong
Hồn ta nghiêng ngả xoay vòng nhân gian
Nỗi buồn xé ruột, xé gan
Thuyền yêu đã cập bến ngang kia bờ
Cung đàn nỗi nhịp vương tơ
Còn duyên kiếp tới xin chờ đợi nhau ?