thu khất thực
Rừng thu úa, nắng vàng ngơ ngác
Lá xa cành gió cuốn lang thang
Tình dang dở bóng hình xơ xác
Như hồn ta lạc độ xuân tàn
Ta lẩn thẩn gom từng lá úa
Đọng trên cành ủ khúc bi thương
Môi cay đắng một thời mạt chúa
Gối tương tư nếm lệ thu sương
Ráng chiều thu cúi hôn rừng vắng
Lấp đời ta lạc lối đi về
Nghe nỗi nhớ loạn màu tắt nắng
Lá vàng khô biến chất quên đời
Thu viễn xứ ta là khách lạ
Nhặt lá thu xây mộ tình hờ
Cánh chim di bỏ rừng hoang dã
Dấu chân ta khất thực bơ vơ !
Nauy 08.9.07