phiến đá anh chờ
Nỗi nhớ quê
vằng vặc cả bầu trời
chí hải hùng, sao lại cách đôi nơi
tình diễm lệ, đời sao hai lối rẽ…
Em có về
nơi con sông quê
một đêm trăng lẻ
thả mộng rơi
trên phiến đá anh chờ
đêm trăng trong, anh vẫn dệt những vần thơ
ru em ngủ
trong mầu êm, yêu thương ấy...
Sóng lòng sông, vẫn phẳng lặng như vậy
có thấu lòng tôi, một chất ngất đang dâng đầy
quê hương ơi, xa cách đã lâu ngày
mong mỏi lắm, dấu chân so lối cũ
Vắng bóng em, từ ngày xa biệt đó
hoa còn vương, những lúc mình xa nhau
để đời anh
vẫn văng vẳng tiếng nguyện cầu:
" Mong cho anh,
đời bình yên muôn vạn nẻo..."