miêu tả một căn lều
Trong cái túp lều rách nát
Của còn gì cũ nhất thời gian
Hôm qua tiếng chuông chùa động đến
Tôi nghe có tiếng thở hắt khan khan
Ừh! có lẽ có sự động đậy
Có lẽ có sự hồi sinh đang run rẫy
Có thể dù là một chút vong nô
Cũng chả sao, chúng ta vốn thường hay ngộ nhận
Những cái bẫy của bầy nhện giăng khắp tứ tung
Tâm hồn vướng víu va vách cực cùng
Thể xác héo khô
Đàn muỗi còm nhom khắc khổ
Sương rong chơi, lá rong chơi
Liếp cửa rong chơi... còn kẹt... còn kẹt
Ngã cơn gió ra làm thịt
Chẳng đủ no góc phần tư cái nhìn
Mò vào đáy không gian
Bâng khua bàn tay không rõ ngón
Đói... đói... đói... ngôn ngữ trường ca mọi rợ
Đớp từng phần... linh thể mỗi chúng ta
Hobac