em gai bắc kỳ
Tôi có người em gái Bắc Kỳ
Ra đời vào lúc nước phân ly
Ôm bầu sữa mẹ đường Nam tiến
Vượt sóng trùng dương khuất lối về
Nắng ấm Sài Gòn em lớn lên
Ô mai hoa lý rót bên thềm
Dòng sông Bến Nghé trôi quanh mộng
Chan chứa ân tình ngọt trái tim
Suối tóc em dài sóng Cửu Long
Còn vương hương ngát cát sông Hồng
Mượt mà Kinh Bắc lời nhung lụa
Phảng phất La Ngà ngọn gió Ðông
Em biết chăng em gạch bát tràng?
Xây hồ bán nguyệt đón em sang
Có nghe tình sử Loa Thành cũ?
Ngọc đá Mỵ Châu hiện bóng nàng
Anh nhớ mùa Thu đường Cổ Ngư
Ước chi mình hóng gió Tây Hồ
Mưa Thu lất phất cài trên tóc
Vai áo nhung huyền đọng ước mơ
Anh bước vào đời, em bé con
Chiều nay tóc trắng ngả hoàng hôn
Và em giờ đã thành thương phụ
Nghe gió Thu qua tiếc mỏi mòn
Ðông Anh