Poem logo
Poem logo

tìm lại

Tác giả: Ðông Anh
Tiên và Tục, không biết yêu ở trên trời hay yêu dưới đất thì yêu nào quyến rũ hơn yêu nào. Ta chỉ thấy khi yêu dưới đất thì quên cả đào nguyên, quên cả cung nga, quên luôn cả vũ hội quần tiên, lại bỏ cả vũ hội nghê thường, bỏ cả tiệc hoa, chỉ còn giữ lấy vòng tay đắm đuối và mê say gờn gợn tấm thân ngà... Yêu nhau đến nỗi bỏ trời, xuống trần thế. Nếu trời cho về cũng chả về đâu. Bởi vì hồn em mãi mãi nhập hồn ta!


Gặp lại em đất trời như bừng sáng
Ánh hào quang soi tỏ rạng ngàn hoa
Em chợt đến từ trên cao hiện xuống
Bóng giai nhân lồ lộ dưới trăng ngà

Ta đón em như từ muôn kiếp trước
Từ chốn thiên đình rực rỡ nguy nga
Tình Ngọc Nữ Tiên Ðồng xưa vạn cổ
Nay giáng trần em lại đến cùng ta

Chốn trần thế ta yêu nhau say đắm
Quên cả Ðào Viên, quên cả Cung Nga
Quên cả những quần tiên vũ hội
Bỏ Nghê Thường, bỏ cả tiệc hoa

Chỉ còn lại một vòng tay đắm đuối
Và mê say gờn gợn tấm thân ngà
Ðôi mắt biếc long lanh từ vạn kỷ
Ðưa hồn em mãi mãi nhập hồn ta


Ðông Anh

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm