ðọc thơ
Một chiều thu, đi trong cái mênh mang của trời đất, bỗng tiếng nàng đọc thơ tình trên tần số xa xăm. Gió núi bay về mang theo hơi thở nồng nàn pha giọng trầm ấm si mê đã khiến cho không gian như ngừng lại, suy tư chìm tận đáy hồn để uống từng giọt thơ si...
Nàng đọc thơ tình yêu
Trong buổi chiều nhạt nắng
Mây lãng đãng phiêu diêu
Từng cụm hồng xen trắng
Giọng trầm ấm si mê
Thơ nồng nàn hơi thở
Theo gió núi bay về
Bao ngút ngàn thương nhớ
Mang hành trang vào đời
Những mối tình si dại
Những tuổi mới ra khơi
Xông pha không quản ngại
Ðưa mộng vào thế gian
Ðể trở thành mộng tưởng
Ðem tiếng nói hương quan
Ðể ngăn làn gió chướng
Em đọc thơ tình yêu
Cho đời quên sầu hận
Cho trăng sao mỹ miều
Cho nắng tươi cố quận
Ta uống từng lời nói
Qua mỗi vần thơ si
Cuộc đời quên mòn mỏi
Thấm từng giọt thơ mê!
Ðông Anh