Poem logo
Poem logo

lão xích lô

Sáng sớm ra đi tối trở về
Ngày qua tháng lại một thân lê
Bao lần rượu rót không người cạnh
Mấy bận cơm đơm chẳng kẻ kề
Rách rưới kêu hoài lời thảm thiết
Toe tua gọi mãi giọng lê thê
Còng lưng đạp riết trong sầu tủi
Chẳng hiểu do đâu bị dính nghề


Nguyên Thoại


Lão xích lô


Bình minh đạp riết tới chiều về
Gối mỏi chân chùn bước kéo lê
Đói chẳng no lòng ma kế cận
Đau không đủ thuốc quỉ gần kề
Đời nghèo phải chịu lìa xa xứ
Cảnh khổ nên đành cách biệt thê
Xế cũ hư hoài thêm ế khách
Nhưng đâu nỡ bỏ bởi yêu nghề


Thứ Lang

Lão xích lô


Rạng sáng bôn ba tối mịt về
Thân gầy kiệt xác bước chân lê
Bữa cơm mắm cái không người ghé
Giấc ngủ chăn manh chẳng bóng kề
Phận bạc nào tròn câu phụ tử
Duyên bèo há vẹn chữ phu thê
Trời ơi ước gặp nàng tiên nữ
Đũa phép huơ lên đổi hẳn nghề


Thuyền Quyên

Đổi nghề.

Lăn lộn nắng mưa tối mới về
Bơ phờ mệt mỏi muốn bò lê
Không cha không mẹ không ai ngó
Vắng vợ vắng con vắng bạn kề
Số khổ nên đành lìa bỏ xứ
Tình nghèo buộc phải cách xa thê
Nghe đâu luật lệ rồi mai sẽ
Nhắc nhở xích lô bắt đổi nghề.

-bachvan-

Lão xích lô


Ra đi mấy bận chẳng mong về
Xóm vắng nhà hoang một bóng lê
Chẳng kẻ thì thào cho mắt chạm
Không người tíu tít để môi kề
Đời nghèo mải miết buồn chi lạ
Phận khổ dông dài chán rứa thê
Biết có ai vào thay chút hỉ
Xin nhường cả xế lẫn tay nghề

Nguyên Thoại

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm