trăng, em và tôi
Vầng trăng ai dát bóng em tôi
Huyền ảo lung linh nét tuyệt vời
Tối đến tôi thường ra đứng ngắm
Hồng nhan mơ tưởng kết duyên đôi
Hằng Nga người bảo ngự trong trăng
Nhưng đối với tôi dải nguyệt rằm
Là chốn lầu son em trú ngụ
Đêm về cùng cạn chén tri âm
Bên nhau một thoáng sánh muôn ngày
Chén tạc chén thù chuốc đắm say
Tôi uống môi rừng, hương tóc gió
Của em thánh nữ ngả trên vai
Khuya nay thả bước giữa vườn đêm
Trăng vẫn kia, sao chẳng thấy em ?
Bất chợt nghe hồn dâng khắc khoải
Bơ vơ như cánh lá rơi thềm.
Việt Đường
(16/01/2008)