......đầm ấm kỷ niệm
Đón bàn tay anh ôm vào lòng ngực
Ấm giọt thơ ai vừa ghép ân tình
Trở lại cùng anh hứng nắng lung linh
Nung thương nhớ nghe tình ngào ngạt
Những ngày tháng ba gió mùa đi lạc
Vài hạt đông còn nấn ná đợi chờ
Vài giọt buồn như còn ngủ trong thơ
Nhớ, nhớ quá sương mi mờ lối cũ
Em nghiêng bút thoáng bóng anh về ngự
Ngập trang thơ giấy mỏng ánh mắt buồn
Một lần nào em gạt lệ yêu thương
Hình dáng ấy ngàn năm vương tim nhỏ
Bên quán nhỏ một sáng mùa xuân muộn
Ngồi bên anh xuân dạo khúc ngọt mềm
Chén trà thơm bốc hương tình tri kỷ
Dòng thời gian xin ngưng đọng bên thềm
Lặng nhìn anh nghe tràn lan thương mến
Muốn tỏ bày ngàn tâm sự trầm luân
Những ngày đi thân ái mãi ở gần
Dòng kỷ niệm ghi thành vần thơ ái
Không lời chia tay bởi xa nhau mãi
Lời chẳng thành lời ân ái biệt ly
Tình ra đi, tình trở lại níu ghì
Hai nỗi nhớ triệu vần thi thương tiếc
Còn một hạt nắng cuối cùng tinh khiết
Dành mãi ở đây nung lại tháng ngày
Mãi là giọt hương ngần ấy chưa phai
Em cất giữ chờ trao tay lữ thứ
Buột sợi tơ vương tô hồng ngôn ngữ
Cho đắng cay vơi bớt nỗi đoạn trường
Cho ngàn năm mình ghép trọn hoài thương
Cho giông tố chìm sâu lòng biển cả
Màu tím buồn, màu thủy chung em thả
Áng mây chiều về cuối ngã hoàng hôn
Nơi có anh về đón một linh hồn
Em chìm đắm ngàn nụ hôn gởi gió
Thơ em ghép tặng anh chiều vầng đỏ
Hòa lẫn tình tim tím những giọt mơ
Còn yêu nhau hôn mê đến dại khờ
Muôn chiều ấy mình chờ nhau gặp lại