dáng xuân
Trời thu lạnh em về mang hơi ấm
Của mùa xuân mùa hạ nắng xinh trong
Áo đỏ em, tóc cắt ngắn, môi hồng
Nụ cười mỉm dịu dàng xinh xắn quá
Ngồi bên nhau hương trầm thơm ngát tỏa
Khúc khích cười ơi trông thật là duyên
Khỏang bình yên tình tứ phút dịu hiền
Trăm câu nói ngượng ngùng gây cảm giác
Đành thôi vậy anh để dành thi tác
Nghĩ suy nào cũng suy nghĩ vậy thôi
Nhìn đôi môi, ánh mắt biếc bồi hồi
Anh mơ ước một trời thơ lồng lộng
Vài câu nói gieo bao nhiêu hy vọng
Em Nàng Thơ Áo Đỏ Trắng Mùa Xuân
Đem nắng xuân khơi nhựa sống rần rần
Cho cây cối đâm chồi non, nảy lộc
Thủy tinh trong hay là đôi guốc mộc?
Em mãi là Công Chúa của hồn anh
Để anh mơ để anh viết mộng lành
Về một thuở mùa xuân đầy hoa bướm
Nguyên Đỗ