mãi một đời lỗi hẹn
Vết đã mòn và đường xưa mất dấu
Nhưng có bao giờ quên được đâu anh
Lối thân quen đã in khắc trong đầu
Dẫu năm tháng không thể nào bôi xoá
Đường trần gian có bao giờ yên tọa
Man mác lam chiều khói toả về đâu
Biết tình yêu có được mãi xanh mầu
Hay tim tím vương sầu trên khoé mắt
Anh vẫn ngại và mãi luôn nghi hoặc
Mối chân tình em đã thật lòng trao
Thì muôn đời tình sẽ phải lao đao
Và hai chữ ngọt ngào làm sao có
Tình em như vậy còn anh thế đó
Mặt trời buổi sáng đêm tối trăng thanh
Như nắng với mưa đâu thể song hành
Nên tình ta mãi một đời lỗi hẹn