viết lại thoáng dư âm
Chỉ còn vọng chút dư âm
Mà sao người vẫn lặng thầm ngồi mơ
Ngẩn ngơ nốt đợi ,nốt chờ
Tiếng đàn xưa mãi thẫn thờ âm vang
Chợt thương chiếc lá thu vàng
Xôn xao rụng xuống đếm từng hoàng hôn
Ngậm ngùi bóng dáng cô đơn
Quyện theo chân bước nỗi buồn gợn bên
Bao giờ mới được nguôi quên
Nếp nhăn vầng trán ngủ yên phận đời
Bao giờ người đến bên người
Để ta ôn giấc mộng thời đã qua
Ru tình,ta lại ru ta
Tìm trong quên lãng thì ra đợi chờ
Sầu vương ký ức bụi mờ
Cung đàn xưa đã hững hờ đường tơ
Chạnh lòng gieo mấy vần thơ
Nhặt khoan tiếng sóng vỗ bờ xa xôi
Thuyền trôi lạc bến mê rồi
Hồn ai ngóng mãi giũa trời vu vơ
Vi Thông