thơm hương bưởi
nghe phơi phới những ngạt ngào hương bưởi
dù cách nhau nửa vòng trái đất xa
trong chiêm bao quanh quẩn giữa sân nhà
ngang qua cây bưởi đơm hoa màu trắng mượt
nhìn trời cao Mẹ nguyện cầu cho non nước
cho quê hương thôi cảnh khóc cười như
thanh bình rồi mà cọng cỏ cũng không dư
và đất nước đói nghèo hơn thế giới
mùa xuân đến, mùa xuân không ngóng đợi
nứt nẻ tế bào từng sợi tóc rơi nhanh
đời sống nhân dân manh áo khó mong lành
ôi dân Việt, ôi da vàng ... hảnh diện
cũng sâu lắng, cũng nghĩa tình dâng hiến
cũng hy sinh, dũng khí, cũng gan lì ...
nay cúi đầu cam bỏ nước để ra đi
tim đau nhói, hồn nhớ nhung ... hương bưởi
Mẹ đứng đó nhờ tổ tiên chiếu rọi
sáng tinh thần, sáng mảnh đất Việt Nam
vững gót giày ta dậm lại sân nền
xanh cây lúa dựng bờ tre giữ nước
thơm hương bưởi trong ngoài chung thưởng thức
songthhương