Poem logo
Poem logo

cửu tuyền

Tác giả: Mỹ Trinh
Quên đi người những ngày xưa yêu dấu
Bao lần đi mình từ giã bao lần
Những tàn đêm còn số phận long đong
Sau cánh cửa khép lòng đừng lưu luyến

Khép tất cả cho tàn hương thành tro bụi
Chôn cửu tuyền món ân nợ ngày xưa
Không còn yêu nhau lời nói dư thừa
Ừ anh nhé... đổ thừa cho định mệnh !

Sẽ không còn ngày mai trong giấc mộng
Ảo ảnh không và thực tế cũng không
Một cõi mông lung treo sợi chỉ hồng
Mong manh lắm tình trần rơi mảnh vụn

Đêm không còn một vì sao thắp sáng
Đêm âm u mù tịch dấu tình yêu
Biết nói gì đây đau khổ đã nhiều
Hờn dỗi nữa sẽ được gì người hỡi !?

Xa nhau mãi cửu trùng giăng mây khói
Trăng cúi đầu về khoác áo xám mây
Cám ơn người tiễn nhau chút hao gầy
Tình diễm phúc được quay lưng từ tạ

Có những lần xa một mình ròng rã
Uống chén ly tan sỏi đá âm thầm
Cám ơn người cho giây phút trầm ngâm
Ngày định mệnh đóng đinh cây thập tự

Còn lời nào không góp thành vần chữ
Người yên lòng ta quay mặt bước đi
Đành người ơi cửu khúc trổi phân kỳ
Người đi nhé tìm chân trời hạnh phúc

Tôi ở lại khói hương tìm giấc ngủ
Thơ cúi đầu chờ sóng xóa dấu chân
Cát lặng thinh từ muôn cõi hồng trần
Chiều giông bão biển cuốn đi tất cả

Lần cuối cùng không còn in dấu vết
Đắng môi hôn quên hết những ngọt ngào
Chúc cho người mộng đẹp cõi thi tao
Chôn quá khứ chôn Hồng vào lòng đất

Mỹ Trinh

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm