khúc hận hoàng-sa
Màu thanh thủy, đậm chân trời Đông-Hải
Tiếng trùng dương, sầu khúc hận xa xôi
Mảnh mây tang, bờ duyên lãnh buông trôi
Hoảng-Sa hỡi ! Phân ly còn gặp lại ?
Sòng nước khơi, u hoài bia nghĩa sĩ
Biển mặn nồng, máu lệ kẻ thương vong
Gió ngàn xa, truy điệu vọng thiên không
Trên cát mộ, dã tràng xây linh vị
Thoáng cánh chim, kêu vang hồn oán nghiệt
Chiều hoang vu, xông hận khói sương bay
Những cánh tay, cố ngoi thân sức kiệt
Móc câu người, rạch nát thịt da bày
Trong tiếng súng, mua vui lòng dã thú
Giặc Bắc phương, cuồng loạn xẻ thây phơi
Cuộc truy hoang, máu say loài nhân bã
Chuốc rượu mời, xát lạnh, ruột quanh người
Mưa biển động, khơi lên sầu chính khí
Áo linh thiêng, bao phủ nước non nhà
Cho yêu thương, trải rộng đất ông cha
Mai thế hệ, xua tan " bầy ác quỷ "
Khói lam chiều, thấp hương " nguyền quốc hội "
Nén nhang lòng, khấn tạ kẻ vong thân
Bắc Trung Nam, cùng giống Lạc Long Quân
Chung máng cỏ, ngựa đau. Tàu chết đói
MTN