thương phận má hồng
Con Tạo khéo se phận má hồng
Mấy Thu dang dở khách qua sông
Đêm về gác mộng hồn thi sĩ
Ngày vắng lầu thơ một đấng chồng
Duyên nợ ba sinh chừ trả dứt
Mảnh tình một khối nay còn không
Thế rồi phong bão làm lay động
Giọt lệ thâm sâu vào cõi lòng
Đoạn Trường
12/03/10
Đò xưa
Rộn rã nhà ai đón kiệu hồng
Vang rền pháo nổ dọc bờ sông
Thuyền nan có lẽ chờ đưa khách
Cô lái dường như muốn lấy chồng
Bến nước im lìm dòng biếng chảy
Mây trời hờ hững gió buồn không
Người đi bỏ lại hương tình cũ
Xóm vắng đìu hiu nhớ ngập lòng
Vancali 12.6.10
Số Đàn Ông
Mấy niên gìn giữ chiếc khăn hồng
Cất ở bên mình đợi cuối sông
Tóc điểm sương pha màu nhạt nắng
Nợ tàn duyên mất phận danh chồng
Tháng ngày ôm ấp tình chăng hiểu
Sớm tối mong chờ người biết không
Dẫu lắm đường đời hay trắc trở
Niềm tin sống mãi khiến vui lòng
Đoạn Trường