trổ nhánh sầu
Gửi về anh khung trời hoa tuyết trắng
Trổ đầu đông mang vị mặn nhớ quê
Nghe phố của anh, mùa hưng hửng lạnh
Không biết có não nùng lúc tối về
Nơi em ở, tháng mười hai trụi lá
Khẳng khiu lòng hóa đá cột đèn khuya
Đường " metro", lắm khi buồn không tả
Nét hường nhan xanh mướt gió một chiều
Em như khách bộ hành miền hoang vắng
Bước chân trần đeo đuổi nhịp thời gian
Đêm lênh loáng cõi mưa phùn xói đất
Hỏi nguồn cơn có biết giọt lụy tràn
Khăn san quấn ưu phiền, đau suối tóc
Mảnh tơ buồn chấp chới phủ trăng nâu
Đâu đó con chim rừng vừa lên tiếng
Nhớ nhau rồi sương khói mọc nhánh sầu.
08.12.2008
Dòng Sông Nhỏ