lỡ nhốt
Lỡ nhốt rồi em những ngón mềm
Ôm hồn nhau ngủ ở trong đêm
Mê Hư mộng khúc tình chan chứa
Đan giấc mơ nồng giữa bến êm
Anh trải hoa xuân đầy sắc bướm
Dìu em chung mộng giữa trần gian
Thần tiên anh nhốt vào chăn chiếu
Cho cõi nhân sinh khỏi bẽ bàng
Anh nhốt vào thơ đôi chút mộng
Em nằm cho ấm tuổi phôi pha
Cùng ôm thân phận thèm nung lửa
Một đóm bùng lên thắm kiếp hoa
Anh đan trong gió đôi tia nước
Chẳng phải là mưa, phải lệ mừng ?
Mắt ngọc mai này anh kẻ lại
Viền xanh như mộng mới ươm chung ..
....................
Viền môi em kẻ lưng chừng
Anh hôn nên đã lem từng cánh hoa
Mi cong anh kẻ bút ngà
Bờ môi viền mắt cũng là của anh
GQM