gió chuyển đông hàn
Chớm bình minh sương mù giăng lối nhỏ
Tiễn thu sầu lặng lẽ đón đông sang
Cảnh từ ly sao chua xót bẽ bàng
Tim quặn thắt lòng trĩu buồn man mác
Vừa vào thu hữu duyên đôi ta gặp
Ngắn chuỗi ngày nhưng kỷ niệm khó phai
Dệt yêu thương trong giấc mộng đêm dài
Ôi tiếc quá thu về sao khoảnh khắc!
Anh thường hỏi “Yêu anh nhiều không hở ?”
Biết rằng yêu nhưng mãi thích hỏi em
Em yêu lắm! Tiếng cười nói êm đềm …
Yêu tâm hồn, yêu tình thơ anh họa
Yêu anh lắm! Nhưng sợ tình đôi ngã
E đông hàn buốt lạnh trái tim anh
Sợ tình như tia nắng thoáng qua mành
Tựa gió thu chuyển mình nhường đông giá
Yên Dạ Thảo
21.11.2010