mơ hồng
Chiều đi vào cõi mênh mông đó
Gợi nhớ về đâu một bóng buồn
Em vần như ngày xưa mới lớn
Thơ hoài nhuộm tím cả hoàng hôn
Chân mây viễn xứ anh là gió
Lay tóc em và áo viễn du
Gió lướt trên bờ môi rất nhẹ
Bỗng nghe phiên khúc đã say nhừ
Từ em là lạ thơ là lạ
Anh lật từng trang ươm nhớ mong
Anh hớp những lời như tẩm rượu
Chờ em xâu chỉ dệt mơ hồng
GQM