xuân về nhớ quê
Dáng xuân e ấp tuyết buồn tan
Le lói rừng hoang hạt nắng vàng
Hoa tuyết rưng rưng dòng lệ ướt
Cành cây xơ xác lá khô tàn
Dăm cánh chim buồn hót lả lơi
Nhìn hoa tuyết rụng tủi xuân thời
Như xưa tổ ấm lùa trong gió
Lưu lạc quê người vuốt lệ rơi
Vạt nắng nhớ ai gieo hạt sầu
Đan vườn thơ mộng tựa về đâu
Như thân lụa mỏng cài hoa tuyết
Kết nụ tương tư mộng bạc đầu
Xuân về đất khách nhớ quê cha
Nhớ buổi lìa quê lệ xót xa
Của người em gái yêu thương quá
Ôm mối tình sầu ta với ta !
Vivi
Norway 22.3/2011