bóng tình thơ
thơ lạnh chơi vơi lá nhuốm vàng
tình còn chất ngất với ly tan
gió không thổi hết niềm tâm sự
lạc bóng thơ chiều rớt ngổn ngang
vẫn thoáng mây trời hương ngất ngây
nên hồn yêu cũ tựa men say
cuối phương xa ấy tình mãi gọi
tha thiết ơi tê tái muốn đong đầy
biển động ngàn năm sóng cồn cào
dư hương dịu ngọt thắm lòng đau
khát khao trầm lắng xôn xao cát
triền nhớ ru thêm đá ngậm ngùi
gặp gỡ ly tan chuyện đất trời
bóng tình ai đứng giữa mù khơi
trăng vàng soi tỏ tình đôi lứa
cuối gió chờ nhau lạc một đời...