nguyệt oán thi
(lục thủ)
Lầu nguyệt đêm này lạc giấc mơ
Xa xôi tinh tú đã lu mờ
Trông về quá khứ âm thầm đợi
Cuốn mãi thời gian lặng lẽ chờ
Mộng rũ mây xao tình quyến luyến
Cảnh khuya khói quyện nỗi ơ hờ
Giai nhân ngày trước không còn nữa
Lữ khách nghe hồn loạn tiếng thơ
Trở lại bến thuyền nhớ tuổi thơ
Nhấp nhô dưới bến sợi dây hờ
Nương dòng con sóng còn chưa thức
Lượn sóng trăng khuya biết có chờ
Hơi lạnh ngấm đầy trên tóc bạc
Nước xanh rũ rượi khuất sương mờ
Tôi nghe tâm trí sầu không dứt
Hình bóng tình nương hiện giữa mơ
Tỉnh giấc chiêm bao thoáng tiếc mơ
Bình minh trở lại dốc sương mờ
Phố buồn vắng lặng quên người đợi
Nỗi nhớ xa xôi mỏi mắt chờ
Nơi cũ dáng xưa miền ảo ảnh
Chốn đây đò muộn ánh trăng hờ
Khách ngồi đọc mãi dòng lưu niệm
Lệ đắng rơi đầy ướt lá thơ
Rung tay xếp lại mấy chồng thơ
Đắm mãi trong tim giấc mộng hờ
Lầu nguyệt trăng khuya chưa đến lại
Cố nhân tình cũ vẫn mong chờ
Hai mươi năm lẻ đời xa quá
Một thuở tình ly cõi biệt mờ
Ấm ức ngồi bên khung cửa sổ
Nghe lòng vương vấn nỗi hoài mơ
Rồi mang kỷ niệm tháng ngày mơ
Mượn chút sương khuya khói nhạt mờ
Níu một niềm thương đêm hạ biệt
Mượn đời nỗi nhớ bến sông chờ
Trăm năm sầu muộn duyên tan vỡ
Một tối buồn vui giấc ngủ hờ
Có nén trái tim nhưng chẳng thể
Nỗi lòng đau xót mối tình thơ
Đêm mưa lại thấy nón bài thơ
Phố Huế mình ênh thả bước hờ
Bến Ngự ngự thuyền còn ai đợi
Sông Hương hương hạ vẫn tôi chờ
Cố tìm một chút duyên tình cũ
Để giữ nhiều thêm giấc mộng chờ
Đêm trắng mái đầu tôi cũng trắng
Tháng ngày mòn mỏi biển sầu mơ
Đông Hòa NCH
16.5.2011