vắng ai
Lời ru như hạt mưa tuôn
thì thầm rơi nhẹ khởi nguồn từ đâu
Chiều chưa đi , con ngõ sâu
Cứ dài hun hút thêm sầu riêng ai
Thoảng nghe như tiếng thở dài
gió xô chiếc lá u hoài bay xa
Một mình dõi bóng mưa qua
Phố buồn lặng lẽ mình ta dốc mòn
gót chân mỏi đường ướt trơn
Đâu đây vọng tiếng côn trùng thở than
thương quán vắng khách muộn màng
Cạn ly cay đắng hoang mang nhớ người
Cà fé còn đắng trên môi
gió khuya se lạnh bồi hồi nhìn mưa .
Thugiangvũ
Mưa ơi.
Quán vắng song thưa.
Khách còn lữ thứ.
Nay chưa thấy về.
Thương đời dài những cơn mê.
Chinh nhân còn bận nỗi quê chạnh lòng.
Hỏi người em nhỏ.
Buồn không.
Giọt rơi tí tách,thành dòng suối mơ.
Ai xa.
Ai đợi.
Ai chờ.
Trách người viễn khách ơ hờ con tim.
Đêm nay quán vắng im lìm.
Có người trông khuất.
Cánh chim cuối trời.
Nguiyên Thạch