dặn con ðừng khóc
Khi xưa vừa mới lên ba
Mẹ ôm con dặn , " đừng la khóc mà"
Con ơi! Hảy chóng ngoan nha
Ðừng vòi vĩnh nửa, mẹ quà con xong"
Thương con ấp ủ vào lòng
Bao nhiêu trìu mến, con không còn buồn
Lớn lên tới tuổi thanh xuân
Mẹ thường hay dặn đừng sầu khóc than
Ðường đời bao nổi gian nan
Không ngừng phấn đấu, bi quan không chờ
Khi con tập tểnh làm thơ
Nhìn thu lá đỗ, thẫn thờ chiều mưa
Bâng khuâng sầu nổi xa xưa
Dặn lòng không khóc trong mưa đêm tràng
Ðến khi duyên kiếp lỡ làng
Nghe lời mẹ dặn, ngăn dòng lệ rơi
Ðưa tình về cuối chân trời
Cho lòng quên lãng, cho vơi nỗi sầu
Nhưng nay mẹ đã còn đâu
Không còn lời dặn, " đừng sầu khóc than"
Cho con nước mắt tuôn tràn
Bên mồ mẹ mến, trong ngày mẹ thưong
Mẹ oi! Tình mẹ vấn vương
Cho dòng lệ rớt, nhớ thương suốt đòi.
Kỷ niệm những ngày Mother's Day bên mồ Mẹ Yêu
Giang Thiên Tường