đêm giật mình
Người hãy tìm tôi qua dòng thơ lạc
Khi rừng đêm ngủ trọn giấc cô đơn
Đôi vần chữ mông lung tìm hơi thở
Gửi miền xa thăm thẳm nửa linh hồn
Nửa ở lại trong mưa vùi kỷ niệm
Vùng tình xưa sương khói trắng mịt mờ
Những lần quên cho trăm lần thương nhớ
Những lần vui cho vạn kiếp u hoài
Mình tìm nhau ngơ ngác giữa chiêm bao
Mừng vui rộn líu lo mùa nắng hạ
Cứ ngỡ bên nhau lời nguyền vàng đá
Khúc tơ vương đàn khảy mộng ân tình
Đêm giật mình âm u miền cổ tích
Đêm hoang sơ rơi xuống một hoang tàn
Ừ là mộng hư không chìm ngày tháng
Chuyện ta người lưu luyến cũng bằng không
Tôi tìm người vần thơ rơi giọt nóng
Kết từ tim thổn thức khúc niệm từ
Ôm lời thơ bơ vơ gieo tình chữ
Không về không đo khoảng trống đêm dài
Mỹ Trinh