phải chăng tình mãi còn vương
Mây buồn bỏ núi hoài bay
Nẻo đời vô định nhớ quay góc rừng
Ta đi tìm lại yêu thương
Nên tim lạc giữa con đường tình thơ
Hoàng hôn có giọt mưa mơ
Rơi trên ngõ vắng như vừa khóc ai
Tình xưa buồn giấc mơ phai
Nửa đêm chợt tỉnh tưởng ngày mới lên
Bình minh trộn nhớ vào quên
Đã nghe thổn thức nợ duyên thuở nào
Đêm đêm nghe gió xôn xao
Ta nằm chờ bước em vào giấc mơ.
Vô thường những tiếng ầu ơ
Ta ru em mãi vẫn trơ nỗi buồn
Phải chăng "tình mãi còn vương"
Mà nghe trăn trở trên đường ảo hư
Ngàn xa cách mấy dòng thơ
Bao gần mà cả cơn mơ vắng người
Ngày qua quên nhếch miệng cười
Đêm về viết mãi bao lời thở than
Ta em hai mảnh hồn hoang
Nên tình còn mãi lang thang chưa về
Cạn Nguồn