một phút ưu tư
      
      
      
      
        Khi với ta hiện tại chẳng có gì 
Thì mặc nhiên muốn nhìn về ký ức 
Ở nơi có những nụ cười túc trực 
Trên vành môi tươi tắn tuổi mộng mơ 
Khi hiểu rằng cuộc sống chẳng là thơ 
Thì ảo ảnh luôn ngập tràn giấc ngủ 
Cất lời ru linh hồn ta mệt lữ 
Giấc hiền hòa những đêm trắng sương rơi 
Con dốc đời trơn trợt phủ đầy vôi 
Ta xoa xuýt đôi tay mòn trầy xước 
Cố vớt vát chút bình yên tìm được 
Mong một ngày sắp xếp lại ngổn ngang 
Sẽ được gì khi ca thán - oán than 
Thôi ! hãy sống như ngày mai sẽ chết 
Mặc kệ xác thân hao gầy mỏi mệt 
Vì thời gian không nấn ná đợi chờ... 
Huỳnh Gia 
12-06-2011