tuổi em là thiên xứng
Hàng Xanh chia ba ngã
Anh bảo ngã ba tình
Đã yêu không toan tính
Tính toán thì đừng yêu
Bởi vậy anh hóa liều
Dẫu người đời đường mật
Mười chỉ thương lấy một
Anh chín bỏ thêm mười
Từ đó bỗng dại khờ
Trông ngồi rồi trông đứng
Mê cái tuổi Thiên Xứng
Dữ lại hay dỗi hờn
Bao nhiêu lần em giận
Chỉ tại anh lỗi lầm
Đôi lúc em cằn nhằn
Anh dám đâu oán trách
Thích tính em làm phách
Dễ thương quá xá trời
Cũng phải đành chịu thôi
Dễ thương-thương hổng dễ
Nói thế mà chẳng thế
Hoa hồng luôn có gai
Nên anh nhớ dài dài
Tuổi em là Thiên Xứng
Linh Phương