xông vào trận đánh
Chữ Dân Chủ
Đừng vẽ vời trên cát
Sóng cuốn trôi ,tan nát những đợi chờ
Hãy như Phùng Quán bị bẽ bút gãy thơ
Dùng dao khắc những lời thơ trên đá.
Trôi dạt về mô ? Quê Hương nghiêng ngả
Hoàng Trường Sa đâu êm ả biển đông
Sáng ra khơi thuyền ta chở nặng nỗi hận lòng
Sóng phương Bắc,sóng phủ ròng,đầu ta bạc.
Đêm trùng khơi,đâu giọng hò câu hát
Còn lại chăng là chuỗi tan tác lo âu...
Sóng biển Đông sóng cuồng cuộn đỏ mầu
Ta bật khóc
Còn đâu Tổ Quốc !.
Là ngư phủ,ta thương ta ,thương những mảnh đời tất bật
Những tâm hồn chân chất của dân quê
Ta không văn thơ thi phú tràn trề
Gởi căm hận,vụng về vài câu chữ.
Tổ Quốc ta,hôm nay ai chế ngự
Một đám ma vương quỉ dữ lộng hành
Biển của ta từ ngàn xưa lòng biển luôn xanh
Nay Thái Thú đã biến thành máu đỏ.
Bão trùng khơi,bạn ta đã ra đi trong cuồng gió
Bởi đảo yêu đã bị giặc đỏ tiếm quyền
Thuyền ngất ngư trong bão lộng đảo điên
Quê hương mất,thuyền không còn chỗ nấp.
Đất quê ta giờ giặc Tàu tràn ngập
Giặc vô đây với đầy ắp những mưu toan...
Việt Nam ơi
Đã mất hay còn ?
Ta vẫn giữ một niềm son trung tín
Hận trong ta,lòng này thề giữ kín
Mai ra khơi thuyền ta sẽ chở đầy chất nổ đạn bom
Biển là Quê Hương,ta lấy biển làm hòm
Xông vào tàu giặc , chết dưới vòm trời Việt.
Vì Tổ Quốc
Xác thân ta nào tiếc.
Cho biển quê xanh biếc ngàn xanh
Cho ngư phủ ta được sống an lành
Vợ con ta được năm canh tròn giấc
Ta chỉ là đám dân chài nhưng tấm lòng rất thật
Không lầu son không vàng chất đầy nhà
Nhưng ta sẽ sẵn sàng góp xác cho quê cha
Không hèn như bọn thái thú đem sơn hà dâng bán.
Việt Nam ơi ngày mai tươi rạng
Dãi ngọc ngà năm tháng sẽ vươn lên
Ơn núi sông ta nguyện đáp đền
Cho nước Việt tiến lên vững mạnh
Giặc thù hãy nghe đây,ta đã sẵn sàng xông vào trận đánh.
Nguyên Thạch